thơ về tình yêu
Có bao giờ hiểu hết được tình yêu
Như hiểu hết bầu trời, những ngôi sao bé nhỏ
Khi có cả vạn điều giữa đời còn chưa tỏ
Vừa gặp thôi, sao đã nhớ nhau rồi?
Có tình yêu lớn lên ngay cả khi chưa nhìn thấy mặt trời
Biết hò hẹn từ buổi đầu đi học
Biết rung động từ thuở còn hay khóc
Trái tim yêu khờ dại cũng vì yêu
Khi yêu nhau không phân biệt tuổi ít nhiều
Nên ta gọi tình yêu không có tuổi
Không giới hạn vùng miền, không biên giới
Trái tim nào cũng trẻ lúc yêu nhau
Tình yêu kia không là phép nhiệm màu
Sao cứ thấy người yêu mình đẹp nhất
Để rồi hứa với nhau những lời đường mật
Sống trăm năm hạnh phúc đến bạc đầu
Khi yêu rồi, tình dám chết vì nhau
Người yêu dấu còn hơn vàng hơn bạc
Nhưng khi hết yêu, lại bạc tình, đổi khác
Có khi xem nhau mãi mãi là thù
Họ sẵn sàng bỏ đi để làm lại từ đầu
Dù luyến tiếc, để sau không hối hận
Bao người nghĩ tình yêu là duyên phận
Cố làm chi khi nhịp đập khác tim mình
Khi đã yêu nhau trái tim nhỏ chung tình
Muốn dâng hiến, muốn được làm nô lệ
Và khao khát được yêu nhiều đến thế
Trái tim yêu nào tính toán bao giờ
Họ thương nhau trong cả những giấc mơ
Trong tưởng tượng trong cả niềm hy vọng
Dẫu cuộc sống chưa một lần được gặp
Vẫn yêu thương vẫn hạnh phúc, đợi chờ
Nên cuội đời, bao chuyện đẹp như thơ
Có người vợ đã chờ chồng hoá đá
Hoa Violet Ngày Thứ Tư đẹp quá*
Như tình yêu Lương Sơn Bá, Chúc Anh Đài
Ôi tình yêu là bài hát cuộc đời
Ai cũng hát, ai cũng là nhạc trưởng
Nhưng hãy hát bằng tâm hồn đẹp nhất
Hát đến cuối cùng bản nhạc trái tim yêu...
* Hoa Violet ngày thứ tư - câu truyện tình yêu