chớ bảo ta say
Trăng lơi lả màn đêm càng sóng sánh
Giọt rượu nồng chưa chuốc đã vội say
Nén bâng khuâng ta dốc cạn chén này
Tự nhủ từ nay...thôi uống...
Tận trên cao ả Hằng nhìn trộm xuống
Thấy lãng tử sầu luống cuống trốn vào mây
Một túi thơ đầy
Nửa bầu rượu cạn
Hồn thơ càng lai láng
Lá lìa cành lại ngỡ cánh hoa rơi
Dạ rối bời bời
Một niềm thương cảm
Si tình nên lãng mạn
Chút hương thừa vội ngỡ bóng giai nhân
Giọt sương đọng trong ngần
Ươn ướt lá
Lòng xao xuyến lạ
Nàng đang khóc đấy ư?!
Khẽ mân mê cán bút ngần ngừ
Lẽ nào từ nay...thôi viết...?!
Trăng khẽ toả đêm mơ màng diễm tuyệt...