chuếnh choáng
Một cánh buồm chới với giữa giấc mơ
Mãi lưỡng lự với đôi bờ thực ảo
Chẳng phải toán chứng minh bằng nghịch đảo
Hay cung đàn những nốt dạo trầm thăng
Chữ ái kia tựa con sóng dùng dằng
Chú cá nhỏ đớp bóng trăng đắm đuối
Ta cũng thế bởi yêu nên mê muội
Trái tim khờ xin đặt dưới chân em
Ánh trăng loang lại ngỡ suối tóc mềm
Vạt cỏ dại vòng tay êm lơi lả
Anh dốc cạn giọt sương mờ trên lá
Chuếnh choáng lòng như ướp cả men say.