đêm diễm tuyệt
Gió lao xao tựa thể một gã khờ
Cây chao đảo rụng vần thơ ai viết
Chiếc lá nhỏ e ấp bài tứ tuyệt
Chút nồng nàn tha thiết giữ bấy lâu
Gửi về anh vạt nắng khẽ ươm mầu
Đôi mắt biếc còn sâu hơn vực thẳm
Làn môi ngọt chưa một lần say đắm
Đoá hoa nồng tinh khiết tắm trăng lên
Đêm xuống dần nỗi nhớ lại nhiều thêm
Bờ cỏ mượt tựa nhung mềm đến thế
Ngỡ rêu ướt dập dờn nơi mặt bể
Mộng mơ gì chìm đắm thế ta ơi
Bóng trăng khuya vẫn nghiêng ngả bên đời
Vẫn khắc khoải bởi tròn rồi lại khuyết
Câu luyến ái tan vào đêm diễm tuyệt
Gió ngẩn ngơ kể mãi chuyện ngôn tình.