mộng trang đài
Ánh mắt buồn trong vắt tựa pha lê
Anh ngơ ngẩn đứng bên lề nỗi nhớ
Mong nguyệt lão khéo se câu duyên nợ
Để sắc hoa không sớm nở tối tàn
Chú Dế khờ nhấm nháp giọt sương tan
Rồi dìu dặt với cung đàn lảnh lót
Chàng nhạc sĩ viết bài ca mật ngọt
Chén nồng nàn chưa kịp rót đã say
Ánh trăng khuya lả lướt vẽ chân mày
Vầng mây ấm tựa vòng tay mềm mại
Cơn gió thoảng dịu dàng hương đưa mãi
Xuyến xao lòng ngỡ chạm dải yếm ai
Ngả nghiêng say giữa giấc mộng trang đài
Em huyền diệu như sương mai lấp lánh
Anh chắp vội lên tình yêu đôi cánh
Cách ngăn nào cũng mỏng mảnh trăng ơi.