Poem logo
Poem logo

người khách trọ

Tác giả: Thiên Ân
NGƯỜI KHÁCH TRỌ
Người khách trọ năm nào vào xa vắng ?
Áo mùa thu phơ phất vạn buổi chiều
Chân trời mỏng tan mau vài giọt nắng
Nỗi lòng đau vời vợi bóng cô liêu

Người khách trọ tìm hương đôi môi lạ
Lọ thuốc thần kỳ chìm đắm cơn mê
Ta thẫn thờ như " Linh hồn tượng đá "
Nuốt lệ nhìn bối rối phủ sơn khê

Người khách trọ đã sang bờ dĩ vãng
Tình chết từ ngày mất dấu chân xa
Quầng mắt thâm sâu , níu chùm u ám
Ngẫm mà thương cánh nhạn vẫn la đà

Người khách trọ nuôi tình yêu khôn lớn
Sợi dây dài câu định mệnh xé đôi
Hạnh phúc đựng trong bể sâu cũn cỡn
Những con đường chiếc lá vội ra khơi

Người khách trọ ngày nắm tay run rẩy
Sóng con tim lớp lớp dạo bồi hồi
Ơi oan nghiệt đắng cay , đời vẫn vậy !
Khách đi rồi bóng tối ngập muôn nơi
Ngày 10/5/2021
Thiên Ân ( Bình Dương )

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm