mãi vẫn là người khách lạ
Cơn bão về,
đi ngang qua thung lũng
Người con gái khóc lặng thầm trong đêm
Em có biết, tôi cũng buồn như lá
Dĩ vãng xưa ùa về rớt bên thềm
Sống lưu lạc,
tôi thấy mình mất mát
Tuồi trẻ buồn
trong nỗi nhớ quê hương
Nước mắt Mẹ rơi,
tiễn con dặm trường
Tôi nào biết nỗi đau người ở lại
Mối tình chết theo con sóng bạc đầu
Sợi tóc em nay trôi dạt về đâu
Tay lau nước mắt
nói không nên lời
Tôi khóc thương người
ai khóc thương tôi
Đêm, dõi mắt nhìn về chốn xa xăm
Hai mươi năm quanh quẩn một chỗ nằm
Hồn ở nơi đây
trái tim bên nhà
Mãi vẫn thấy mình
là người khách lạ