chờ thơ
Tác giả:
Daocongdien
CHỜ THƠ. Trái đất này đã chật chỗ chơi ngông. Trốn trong thơ ta thấy mình vũ trụ. Gom chữ nghĩa nén vào ngòi thuốc nổ. Chạm một lần từ ấy hóa tình yêu. Móc trái tim ra đặt phía cô liêu. Đói bởi thiếu niềm tin, liều vì...
|
cho từ hải
Tác giả:
Daocongdien
Giang tay chết đứng giữa trời
Chờ người mai táng khúc đời quạnh hiu
Em nay chẳng thuộc tích Kiều
Ta, cây thập giá sớm chiều treo ta.
ĐCĐ
|
chiều với bạn, người tnxp lái phà bình khánh
Tác giả:
Daocongdien
CHIỀU VỚI BẠN, NGƯỜI TNXP LÁI PHÀ BÌNH KHÁNH. Mượn cơn mưa chiều ghé qua Bình Khánh. Nôn nao, tôi, người khách muộn bên cầu. Giang tay ôm đồng vọng buổi đâu đâu. Ôm sông lớn, ôm mười năm xa cách. Trái tim ơi khẽ khàng...
|
cho sông
Tác giả:
Daocongdien
CHO SÔNG. Tiếng gọi đò dài bằng sải cánh con chim cốc. Đôi bờ gầy gò ôm chưa hết vòng tay. Không còn em chờ. Hôm về tôi vẫn tới. Lấy gì để mà vội. Trò chơi trốn tìm. Cổng trước vườn sau. Áo người nả nồng bên chiều rót...
|
chờ đông
Tác giả:
Daocongdien
CHỜ ĐÔNG. Trời Sài gòn đang bước vào đông. Nơi chưa thật mùa đông nào đúng nghĩa. Dẫu rất thật thuở tay cầm nhỏ bé. Như trời Sài gòn đang bước vào đông. Để lại nghe chầm chậm ngấm vào lòng. Đôi nương náu trong tháng ngày...
|
cho nụ hôn vừa qua đời
Tác giả:
Daocongdien
CHO NỤ HÔN VỪA QUA ĐỜI. Luyến tiếc đêm cháy khát. Ta hớp ngụm bình minh. Gặp nụ hôn lạnh ngắt. Nằm rũ cánh bên mình. Mùi son môi nguyên trinh. Từ lung linh gửi lại. Ta ngồi hát siêu hình. Bằng nghìn cây cỏ ngái...
|
cho một ngày ở vườn địa đàng
Tác giả:
Daocongdien
CHO MỘT NGÀY Ở VƯỜN ĐỊA ĐÀNG. Vỏn vẹn một ngày thôi. Quên khuấy chuyện tranh đua giành giật. Từng mi li mét tiện nghi đời sống. Trận chiến khốc liệt. Sinh tồn và tự do. Quên đi cuộc hành trình làm người bất tận. Vác thánh...
|
cho hạ
Tác giả:
Daocongdien
CHO HẠ. Sẽ một hôm tôi vô tâm vứt đấy. Những xa xanh vất vả chép thành thơ. Nỗi buồn em tôi tình cờ bỏ lại. Lấy cớ mình vừa nhận một bơ vơ. Tôi ném luôn góc nho nhỏ giấc mơ. Giấc mơ vội chưa họ tên gì cả. Dặn em nhé...
|
cho biển cho em
Tác giả:
Daocongdien
CHO BIỂN CHO EM
Biển vỗ sóng hoài
em hay hờn dỗi
Tôi nghiêng phương nao
cũng mất thăng bằng
Môi em lắm tình
biển se sắt muối
Uống một lần
chết khát đến nghìn năm.
ĐCĐ
|
cho mùa hạ cô đơn
Tác giả:
Daocongdien
CHO MÙA HẠ CÔ ĐƠN. Hạ kịp về gõ cửa trái tim anh. Chẳng vì đâu mà cô đơn níu kéo. Ngón tay xưa để lại tròn vết sẹo. Mấy mùa dư hoài niệm vẫn chưa lành. Gốc phượng nào quen ngồi ngó vòm xanh. Em trẻ quá tóc lăn dăm sợi...
|