đứng lên đi...
Đứng lên đi...
Để thương người! Thì phải biết thương ta...
Cuộc đời ngoài kia nhung gấm ngọc ngà.
Nhưng muốn có phải trầy da tróc vẩy
Đứng dậy đi! Đừng chờ... Người xô đẩy!
Trông vào người! Chỉ đón thất vọng thôi
Mạnh bước đi... Nhưng hãy nhìn dòng trôi
Đừng tin vào lời đãi bôi người giàu có
Vận trí mình nghĩ đi, đừng nhăn nhó...
Để thương người... Ta cần có khả năng
Khi đã làm nội lực sẽ dần tăng...
Hãy mạnh mẽ cười vui cho khí thế
Rồi bắt tay làm như thể giàu sang.
Quanh ta còn bạn, đó là vàng!
Là người hãy cố ngay đàng mà đi...
CH2