vì ai - nhờ aị.
VÌ AI - NHỜ AI
Dang tay hốt sợi ánh tàn
Gom về chút tỏ giạt màn thu đêm
Rồi nâng ngọn bút dịu êm
Vẽ lên một bức tranh tim thuở nào...
Đi tìm gặp lại hồn đau
Xót xa chấn động, tuôn trào niềm xưa
Em chờ đợi mất bao mùa
Chỉ sầu liễu rũ, gió lùa phương nao
Tôi cầm đoá thắm hoa đào
Tặng em bằng cả nghẹn ngào của tôi
Thương thay mỏng mảnh thuyền bơi
Lạc triền sóng vỗ, từng hồi ngả nghiêng
Giờ đây dưới bóng hoàng hôn
Sắc đà tái tím, tâm hồn giá băng
Năm nào ngọc khiết băng thanh
Nay màu héo úa đeo cành sương buông…
Vấn vương kỷ niệm, con đường
Tái tê hiểu cảnh đoạn trường đắng cay
Đìu hiu nỗi nhớ lắt lay
Bâng khuâng da diết kéo dài ngân nga
Bởi chỉ là áng mây xa
Khoảnh khắc để mà vụn vỡ trôi tan
Đành thôi gói lại vầng trăng
Vùi sâu đất lạnh, trả ngần dấu yêu
Quay lưng dẫm bóng nhạt chiều
Cành khô phiến rụng, tiêu điều xác xơ...
Vì ai tôi biết làm thơ
Nhờ ai năm tháng thẫn thờ gió trăng...
20/12/2017
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
"Bởi uống cạn vầng trăng mười sáu
Để trọn đời đau đáu bâng khuâng..."