đêm nha trang
Tác giả:
Trần Hậu
Sóng ru trên đỉnh hồn ta. Đêm Nha Trang cũng mù sa phủ mờ. Gió ru từng cánh dừa trơ. Ta đi bước vắng hửng hờ dấu chân. Ngỡ mình lạc giữa hồng hoang. Bơ vơ ngày tháng nghe thân thể gầy. Bây giờ triều nước...
|
đêm sài gòn
Tác giả:
Trần Hậu
Ta về trở lại thành đô. Đêm Sài gòn cũng phủ mờ phấn hương. Người con gái đứng bên đường. Phơi bờ ngực trắng ngã nghiêng đợi chờ. Chợt nghe khuya xuống bơ vơ. Trở về gác trọ hửng hờ bước đi. Giọt sầu còn...
|
giữa mùa cơ cực
Tác giả:
Trần Hậu
Ta đang sống giữa một mùa cơ cực. Vợ tảo tần con chi chít nhóc nheo. Cha mẹ già bóng chiều ngã hắt hiu. Vách đất nhà tranh phạt phờ mưa gió. Bút mực văn chương kiếp đời khốn khó. Thơ rao mời giữa quán chợ khê nhiêu...
|
em có bao giờ
Tác giả:
Trần Hậu
Em có bao giờ em lắng nghe. Tiếng của lá rơi những trưa hè. Cây khế nhà anh buồn như liễu. Vài cánh chim sâu động giấc hoè. Em có bao giờ em thấy chưa. Anh ngồi nhặt lại những âm thừa. Của tiếng lòng em...
|
hư không
Tác giả:
Trần Hậu
Ta ngồi nói chuyện với hư không. Gió về trong suối tóc em bồng. Ta nghe em thở trong hơi gió. Gió vắng hoang vu đến lạ lùng. Từ độ hạ về trong mắt em. Bỗng nghe hồn nặng khối ưu phiền. Mười phương nắng tụ...
|
khóc bạn
Tác giả:
Trần Hậu
(Tặng hương hồn Ngô văn Quốc Việt). Hai mươi mốt tuổi một cuộc đời. Ra đi sao vội thế Việt ơi! Sách vở nghiên sầu chưa ráo mực. Văn chương bút hận há phai lời. Sách vở cưu mang đành đoạn bỏ. Tương lai mơ...
|
không lời
Tác giả:
Trần Hậu
Bốn biển đã đong đầy nước mắt. Nhân loại ơi! Thế kỷ ngất ngư rồi. Tự do đâu? Vẫn âm u trời đất. Xích xiềng khua khua mãi những đêm tù. Giai cấp đấu tranh và xâu xé. Kẻ mất người còn cười khóc thảm thương...
|
giật mình
Tác giả:
Trần Hậu
Hai mươi chín năm nửa cuộc đời. Lần tay tính lại thử mà coi. Mười năm mòn gót tình chân lý. Bảy bận ngồi tù vọng bóng khơi. Lang thang suốt cả thời trai trẻ. Mãi miết thời gian... thời gian trôi. Giật mình...
|
giao thừa năm mậu ngọ 1978
Tác giả:
Trần Hậu
Khai bút. Năm nay hai mươi chín tuổi rồi. Giật mình tôi nghĩ đến thằng tôi. Mười năm lận đận không đâu cả. Mấy độ thăng trầm chỉ thiệt thôi. Văn chương vô mệnh mang thêm luỵ. Sự nghiệp tay không phí một đời...
|
độc ẩm (uống rượu chiều đông)
Tác giả:
Trần Hậu
Chiều xuống buồn tình ta uống rượu. Nhưng tiền không đủ một cơn say. Sầu Đông mây cũng lưng chừng phủ. Tám cõi kiền khôn buốt heo may. Giá có tiền mua dăm cốc nữa. Rót mời bằng hữu với tri âm. Mời ai biết...
|