| nhớ kinh kha Tác giả:  
            Trần Hậu
 
 Bạo chúa đắp Trường Thành chôn kẻ sĩ. Để ngai vàng muôn thuở sánh trăng sao. Nhưng ô hô ! Nhà Tần rồi cũng mất. Chỉ còn đây niềm oán hận thiên thu. Bao tuế nguyệt từng đống xương khô lạnh. Muôn oan hồn đòi nợ máu... | 
            
          
            
              | mới biết Tác giả:  
            Trần Hậu
 
 Anh mới biết bây giờ anh mới biết. Chuyện tình yêu vẫn là chuyện muôn đời. Tìm đến nhau bằng khoảng cách mù khơi. Trong cay đắng mặt trời buồn rét lạnh. Anh mới biết anh cũng vừa mới biết. Trăng của sao và gió... | 
            
          
            
              | nhớ sài gòn Tác giả:  
            Trần Hậu
 
 Nhớ Sài Gòn những cơn mưa vội vã. Nắng chói chang thành phố ngập ánh đèn. Bác phu xe đầu trần còng lưng đạp. Nhưng đói nghèo vẫn dính cứng vòng xe. Nhớ Sài Gòn trong những khu ổ chuột. Dăm ba thằng trên căn... | 
            
          
            
              | lại một đêm không ngủ Tác giả:  
            Trần Hậu
 
 Bóng trăng vừa lấp ló. Trông ra đã lặn rồi. Còn bóng mây thiên cổ. Ngập ngừng chẳng muốn trôi. Lại một đêm không ngủ. Vơ vẩn nghĩ bao điều. Bỗng như ngày tháng cũ. Những mảnh đời lêu bêu. 15 năm... | 
            
          
            
              | ngày vắng Tác giả:  
            Trần Hậu
 
 Ngày vắng Bé đột nhiên buồn ủ rũ. Con đường về đầy những lá me xanh. Chiều Chúa nhật ngôi trường sương khói phủ. Anh một mình ngồi nói chuyện với hư không. Ngày vắng Bé như mặt trời không mọc. Chim quên ca và... | 
            
          
            
              | ly rượu cuối năm Tác giả:  
            Trần Hậu
 
 (Uống rượu với bạn tại chợ Đủi-Q3-SG71). Chiều cuối năm buồn ra Chợ Đủi. Ta mời ta những ly rượu đầy. Quên quên hết trò đời dâu bể. Với nỗi sầu vạn kiếp khôn khuây. Uống nửa ly nầy mừng ta sống. Hay cũng... | 
            
          
            
              | nhớ tú xương Tác giả:  
            Trần Hậu
 
 Nghĩ lại thương ông đến bất bình. Số phận lung trung điểu bách thanh. Ông Nghè ông Cống kinh chữ nghĩa. Quan Pháp quan Nam sợ thanh danh. Công danh đấm bãi phường xôi thịt. Thân thế đành cam bước gập ghềnh... | 
            
          
            
              | lại đi nam Tác giả:  
            Trần Hậu
 
 Từ biển cát ta lại vào Suối Cát. Sông núi mờ xanh hề gót lãng du. Một góc trời Nam trắng xóa mưa thu. Chợt ngoảnh lại quê hương chừ xa lắc. Ồ! Chén rượu chiều nay sao lạnh ngắt. Ngùi ngậm một thời cười gượng... | 
            
          
            
              | nhớ quê Tác giả:  
            Trần Hậu
 
 Đã lâu lắm rồi Quãng Ngãi ơi. Lòng ta ray rức nhớ khôn nguôi. Mười một năm trời xa quê mẹ. Cũng bởi áo cơm cái nợ đời. " Bắc phong, Hồ mã nào không hý. Nam chi Việt điểu đậu thường thôi". Thiên Án Trà... | 
            
          
            
              | ngày qua tiễn bạn Tác giả:  
            Trần Hậu
 
 Ngày qua tiễn bạn hành phương ấy. Giữa chợ đời hề! Rượu chẳng ấm môi. Bằng hữu xa chừ! Như mây chia trôi. Nói dăm câu chừ vô nghĩa mà thôi. Ôi! Tan hợp quẩn quanh trò kim cổ. Rồi buồn giận mình ta cười ha hả... |