nhớ
Tối qua trằn trọc suốt đêm
Nhớ vần thơ viết tặng em hôm nào
Nhớ hoài giọng nói thanh tao
Tiếng cười đã dắt anh vào tình yêu
Tim anh cỏ mọc xanh rêu
Đời anh như thể cánh diều đứt dây
Vắng em chỉ có đôi ngày
Ngỡ như vũ trụ đã xoay vạn vòng
Tóc dài cuộn nhánh Cửu-Long
Mắt buồn viễn xứ tựa giòng Sông-Hương
Hỏi rằng em có vấn vương
Có lê gót nhỏ vào đường lâm ly
Đừng buồn để ướt đôi mi
Ngày mai nắng chiếu xuân thì em ơi !
Đời còn nổi sóng chơi vơi
Thuyền em nhỏ xíu đừng rời bến mơ
Cô-Tô thành ngoại anh chờ
"Phong Kiều Dạ Bạc" trăng mờ anh mong.
Nguyễn Ngọc Hoàng