Poem logo
Poem logo

nói với người yêu xưa (3).

NÓI VỚI NGƯỜI YÊU XƯA (3)

Thuyền năm cũ về miền bến mộng
Nào hay đâu gió lộng lật thuyền
Khiến cho gãy nhịp cầu duyên
Nay đà thấu hiểu, vạn niềm xót xa,

Để giờ đây ngân nga nghẹn trái
Cuộc địa đàng tình ái trần gian
Xui chi đứt sợi tơ đàn
Ngậm ngùi tan nát, võ vàng khổ đau

Rỉ rả điệp dế sầu nức nở
Chuyện đôi ta đã lỡ vậy rồi
Em ơi! Giọt đắng cuộc đời
Lá lay cay nghiệt xem thời phù vân

T. L. hỡi! Giờ mang thân phận
Vợ của người, trĩu nặng nợ vương
Xin đừng để dạ luyến thương
Làm tan đạo sống, trăm đường chớ nên

Cõi bát ngát bồng bềnh sóng nước
Cánh lững lờ lần lượt dần xoay
Thênh thang khắp nẻo đó đây
Cũng dòng luân chuyển, mãi hoài vậy thôi

L. ơi! Lỡ kiếp này rồi
Yêu thương còn đó, duyên thời còn đây
Chung trà nên rót cho đầy
Nghĩa tình gắng giữ chớ thay đổi dời

Đạo người hãy sáng vầng soi
Lai sinh anh hẹn một lời với em.


30/9/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm