Poem logo
Poem logo

nói với người yêu xưa (2).

NÓI VỚI NGƯỜI YÊU XƯA (2)

Cõi lòng anh ánh vàng lụn tắt
Nấc ngỡ ngàng, khoảnh khắc chìm sâu
Biết bao kỷ niệm tuôn trào
Mộng tình chăn gối ngàn đau đoạn đoài,

Anh nuốt hận nhìn trời mây giạt
Chuyện gió trăng như nhạc qua cầu
Cầu em nhịp ngắn làm sao
Nhạc anh réo rắt để sầu mà thôi

T. L. hỡi! ngỡ đời bội bạc
Nào hay đâu đượm ngát tình xanh
Lòng em vẹn giữ trong ngần
Đậm đà vẫn đó mà anh không ngờ

Cây đổ ụp, xác xơ cành nụ
Ngọn phong cuồng vần vũ đảo điên
Để rồi tróc gốc, ngả nghiêng
Hồn em tan nát, triền miên ngậm ngùi...

Trăng đêm nay sáng soi vạn vật
Cuộc bi thương dằn vặt đẩy đưa
Đêm nay chàng đã hiểu chưa?
Tình em mãi trọn ngày xưa với chàng

Giữa trái tim luôn hằng ấp ủ
Có ngờ đâu cảnh dữ phũ phàng
Khiến hồn em bị nát tan
Bâng khuâng nuối tiếc, muôn ngàn khổ đau...

Cảnh dang dở để sầu muôn thuở
Nay ngọn ngành đã rõ nguồn cơn
Nỗi lòng khắc khoải, héo hon
Lệ tình anh nhỏ, hết còn hờn em...


29/9/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm