nắng vàng gởi lại
người ơi xin bớt giận
cho ta vay nụ cười
mốt mai khi gặp lại
đền gấp mười, nhớ ơi
ngồi bên nhau cả buổi
ai chẳng nói một lời
nhói tim ta có biết
từng giọt buồn rớt rơi
người trèo lên đỉnh núi
ta ngồi đếm thời gian
thơ vỡ từ đáy vực
giữ hộ nhau nắng vàng