đêm mưa mùa hạ
Ta nằm lắng tiếng mưa rơi
Nghe muôn giọt nặng có lời biển xa
Có con sông nhỏ quê nhà
Chảy trong ký ức đời ta ngọt ngào
Nhớ xưa, cái thuở xa nào
Tan trường những trận mưa rào ác tai
Chung nhau che chiếc áo tơi
Mặc cho mưa gió tiếng cười giòn tan
Nhớ xưa, trước ngõ nhà nàng
Bờ môi bỗng chạm nhẹ nhàng bờ môi
Dường như chớp lóe giữa trời
Những sợi mưa cũng sáng ngời lung linh
Nhớ xưa, một sáng bình minh
Vẫy tay từ giã mái tranh quê nghèo
Trong mưa em mãi ngó theo
Mưa bao nhiêu hạt bấy nhiêu lệ trào
Đêm nay một trận mưa rào
Bốn mươi năm đã là bao tháng ngày?
Bàn tay vẫn nhớ bàn tay
Giọt mưa vẫn giọt mưa này năm xưa.