một buổi chiều
Gom ngày cũ lại thành kỷ niệm
Một buổi chiều hiển hiện nơi hồn
Quên làm sao... buổi hoàng hôn
Ráng vàng trên cát, trên cồn lung linh
Trông phong cảnh hữu tình đến lạ
Bóng đổ dài nghiêng ngả về đông
Rực lên như dát vàng rồng
Long lanh như chốn non bồng cảnh tiên
Mọi cảnh vật tự nhiên biến đổi
Sáng rực lên dữ dội trong chiều
Bức tranh quê thật mỹ miều
Ngợp mình trong ráng gợi nhiều mông lung
Bảo là đẹp não nùng cũng phải
Cảm xúc dâng tê tái trong lòng
Tâm hồn khi ấy bềnh bồng
Cứ như sợ giấc mơ mòng nổi trôi
Mảnh trời phía tây đồi lấp lánh
Mấy cụm mây viền ánh hào quang
Thả yên bình xuống xóm làng
Gió lành từ biển mênh mang thổi về
*
Cứ nhớ buổi chiều quê bình dị
Của ngày xưa đâu nhỉ? Em ơi!
Xa xôi tận phía chân trời
Có thương một buổi chiều nơi quê nhà?
15 / 5 / 2022.