Poem logo
Poem logo

tình dang dở

Tác giả: HOÀNG HƯƠNG LAN
Ngày ấy người yêu bước sang ngang
Để tình nàng lại với dở dang
Ngây thơ đâu hiểu đời đen bạc
Biết ra duyên phận đã bẽ bàng

Ngày ấy đi qua thật phũ phàng
Mảnh hồn vỡ vụn vẫn lang thang
Từng phần tim vỡ đang rỉ máu
Suối lệ tuôn rơi chảy thành hàng

Đâu biết lần yêu sẽ lỡ làng
Để sầu muôn thuở, hận đeo mang
Còn đâu bóng cũ sân trường cũ
Tuổi học trò lần nữa sang trang

Quấn quít bên nhau như tình nhân
Vui chơi đây đó chốn xa gần
Lúc học, lúc chơi luôn bên cạnh
Tim bén duyên yêu, dạ bần thần

Nàng đã tin chàng chẳng giữ thân
Trao hết tiết trinh chẳng ngại ngần
Chẳng nghĩ đến ngày chàng phụ bạc
Ngọc nát châu rơi phải phong trần

Cha mẹ, thầy cô vẫn khuyên răn
Chẳng thèm tìm hiểu rõ nguồn căn
Đến khi biết chuyện thì đã lỡ
Tai buốt ruột đau tựa búa dằn

Cũng tại vì yêu phải gian truân
Đắm mình trong bể khổ trầm luân
Lúc say lúc tỉnh như mê hoặc
Chẳng còn giữ được nét nguyên xuân

Tại nàng say mộng chốn thần tiên
Thiên đường tình ái rộng vô biên
Xa chân vào chốn phiêu bồng ấy
Để trái tim hồng – mũi tên xiên

Ngày tháng trôi đi tưởng đã quên
Chuyện tình mơ mộng tuổi sinh viên
Ngờ đâu dĩ vãng còn nguyên vẹn
Một mối tinh si, chẳng kết duyên

Mộng ước ngày xưa thật hão huyền
Xót xa thân phận gái thuyền quyên
Lữ khách rời đò đi khuất bóng
Chơ lại dòng sông - lái với thuyền

Một kiếp hồng nhan lắm truân chuyên
Bởi chẳng nghe lời mẹ cha khuyên
Chàng đã cầu hôn con quan lớn
Nhờ mối nhân duyên kiếm chức quyền

Cha giục lấy chồng vẫn lặng yên
Mắt nàng nặng trĩu những ưu phiền
Vẫn cứ cô đơn theo ngày tháng
Thấm thoắt qua đi đã đầy niên

Mẹ bảo có người muốn kết hôn
Ưng thuận đi con tuổi còn son
Mai này luống tuổi ai thèm hỏi
Con phải nghĩ suy lẽ thiệt hơn

Chàng thúc người yêu phải lấy chồng
Gật đầu đồng ý thế là xong
Còn chàng cũng phải đi lấy vợ
Chôn lấp tình xưa khỏi nhớ mong

Biết vậy mà không thể dối lòng
Dễ gì gá nghĩa với đàn ông
Để vui duyên mới, xây tình mới
Tình cũ vật vờ chốn hư không

Thấm thoắt qua đi mấy mùa đông
Lòng nàng như tuyết phủ bên trong
Chàng vui duyên mới, quên tình cũ
Nàng cũng kết duyên khỏi ế chồng

Tưởng rằng duyên mới sẽ ấm êm
Nào ngờ đau khổ chất đầy thêm
Chồng nàng tối đến đi cờ bạc
Để lại mình nàng thức thâu đêm

Đã thế chồng nàng tính hay ghen
Thấy nàng về trễ, nổi máu hèn
Sẵn tay gã đấm cho vài cái
Mặt mũi xưng vù, mắt tím đen

Xảy thai đôi bận chẳng có con
Chồng chỉ dày la chẳng chăm nom
Than rằng lấy vợ không biết đẻ
Mặc nàng đau ốm xác gầy nhom

Mẹ nàng thương xót đón về chăm
Dưỡng thai bồi bổ sức khá dần
Chín tháng mười ngày sinh bé gái
Sức yếu sinh thời cũng khó khăn

Chồng chẳng yêu thương chẳng đỡ đần
Dăm thì mười họa mới ghé chân
Vào nhà mẹ vợ thăm con gái
Tình nghĩa phu thê cũng nhạt dần

Kết nghĩa vợ chồng được mấy năm
Tình không sâu nặng nghĩa chẳng đằm
Kết cục ra tòa xin li dị
Giải thoát cuộc đời khỏi tối tăm
**************
"Ai đã đi qua những đoạn đường
Gập ghềnh phẳng lặng chốn yêu đương
Chẳng may vô ý sa chân ngã
Chữa cả đời không khỏi vết thương"

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm