giận mà thương
Trong thanh vắng nghe cơn mưa hạ
Lang thang cuối phố vắng người xưa,
Bỗng gió nồng lây đưa kỷ niệm
Đi tìm về giấc mộng đêm qua.
Nhớ không nguôi mái tóc em thề,
Đôi mắt nâu một lần anh gặp
Lạc bước ru anh trong tình thơ,
Nuối tiếc riêng anh giấc mơ tình
Ngày em đến trong mối duyên hồng
Như sao Mai sáng trong đêm tối
Đem hạt thơ gieo mang tình ý
Lây hồn anh huyền thoại tình yêu
Giận anh xin em yêu cứ giận
Chỉ mong em chớ nên hững hờ
Nhớ nhe em xin đừng ơ thờ
Chân tình anh trao chỉ riêng người
Từ dỗi hờn tim anh hằng khao khát,
Nhói đau lòng khi tình thờ ơ
Khoắc khoải riêng anh trong đêm thâu,
Từng giây phút tim anh buốt giá
Vắng em, hỏi anh còn yêu ai?
Café' giọt đă‘ng mang vạn nỗi sầu
Lòng vẫn mơ em trong nhung nhớ,
Em về ấm maĩ đơì phong sương
Giận anh, xin em yêu cứ giận
Xin người yêu chớ có thay lòng,
Mối tình trao xin ai giữ trọn
Tình riêng anh chỉ riêng cho người
Có em đời thêm xanh bóng mát,
Mất em rồi thu vàng lá bay
Sầu sẽ mang theo thu lạnh giá
Hạnh phúc mãi trong đời có nhau!
05/19/02