không gian mầu nhiệm
Ở giữa gió là không gian mầu nhiệm
Bước âm thầm miệng thổi sáo vu vơ
Ngắm mông lung nhưng chỉ thấy mập mờ
Tay thừa thãi, chân bên dài bên thấp
Chút hồi hộp chút âu lo tràn ngập
E đường dài phơi khoảng vắng trong tim
Lầm lũi theo tiếng guốc nhịp bổng, chìm
Rồi lại tiếc con đường sao quá ngắn
Trời dù nắng dù mưa vẫn đều đặn
Ngày hai lần mong giảm khoảng không gian
Bước sau nhanh hay bước trước chậm dần?
Qua khoé mắt ai nhìn ai bỡ ngỡ
Nhận trong gió từng âm thanh, hơi thở
Nhớ buổi chiều, yêu buổi sáng sương mai
Tà áo bay phấp phới tới ngang mày
Chờ ... phép lạ giữa không gian mầu nhiệm