chạm vào mây...
Tác giả:
Dạ Quỳnh
Em ủ rũ nghe rừng lá đổ. Chim vội bay mùa cũ xa rồi. Chân bước nhẹ về ngang qua phố. Nặng lòng không sợi nắng buồn rơi ? Anh rất ảo mang tình đi mất. Bàn tay em gầy guộc niềm riêng. Thôi hãy cứ một lần rất thật...
|
xe đạp ơi
Tác giả:
Dạ Quỳnh
Viết tặng một người. Ngày đó chúng mình thơ dại quá. Anh từ xa lắc chuyển vào đây. Gặp em cô bé miền thôn dã. Ngơ ngác bên thềm, xõa tóc bay. Hai đứa chung trường, cùng một lớp. Chiều xuống ngập đường hoa tím rơi...
|
lang thang chiều...
Tác giả:
Dạ Quỳnh
Chợt lòng nghe một chút cô liêu. Nắng nhạt mây trôi dạt bóng chiều. Có cõi bình yên nào để khóc? Để có một lần bớt quạnh hiu. . Khi bước lang thang lạc cuối ngày. Rừng thơ có một thoáng hương bay. Có con chim nhỏ nghiêng...
|
lưng chừng thu
Tác giả:
Dạ Quỳnh
Buổi chiều sao bỗng vàng như lụa. Có phải cuối mùa thu không anh ? Em nghe một chút gì héo úa. Một chút gì mong manh... mong manh ! . Em vẫn đi hoài không tới được. Giấc mơ vẫn cứ mãi... lưng chừng. Dẫu trói lòng ai bằng...
|
em bằng lòng tìm lá diêu bông
Tác giả:
Dạ Quỳnh
Em ngược dòng đời, tìm chị bến sông xưa. Con nước đục trong, chị cũng tay bồng, tay bế. Lá diêu bông và câu chuyện người ta vẫn kể. Sao đắng lòng, lệ nuốt ngược vào trong. Vẫn biết đường tình có vạn lối song song. Ngày...
|