chạm vào mây...
Em ủ rũ nghe rừng lá đổ
Chim vội bay mùa cũ xa rồi
Chân bước nhẹ về ngang qua phố
Nặng lòng không sợi nắng buồn rơi ?
Anh rất ảo mang tình đi mất
Bàn tay em gầy guộc niềm riêng
Thôi hãy cứ một lần rất thật
Một lần theo vạt tóc bay nghiêng...
Bờ vai nhỏ mơ vòng tay ấm
Mắt chợt mờ sương khói tương tư
Chim mỏi cánh chiều đi rất chậm
Hoang vu buồn màu áo tiểu thư
Em vậy đó, sao lòng bỗng lạ
Sợi tơ chùng thương nhớ ... ai đây ?
Qua phố cũ nghe mưa chiều hạ
Chợt một lần muốn chạm ... vào mây !
Dạ Quỳnh