lưng chừng thu
Buổi chiều sao bỗng vàng như lụa
Có phải cuối mùa thu không anh ?
Em nghe một chút gì héo úa
Một chút gì mong manh... mong manh !
Em vẫn đi hoài không tới được
Giấc mơ vẫn cứ mãi... lưng chừng
Dẫu trói lòng ai bằng mộng ước
Vậy mà sao mắt cứ rưng rưng ?
Ngày mai xa lắc rồi... hư ảo
Anh bỗng đi về với khói sương
Sắc hoa tím nhuộm lên màu áo
Thu vẫn lưng chừng sao nhớ thương ?