viết lại thoáng dư âm
Tác giả:
Vi Thông
Chỉ còn vọng chút dư âm. Mà sao người vẫn lặng thầm ngồi mơ. Ngẩn ngơ nốt đợi ,nốt chờ. Tiếng đàn xưa mãi thẫn thờ âm vang. Chợt thương chiếc lá thu vàng. Xôn xao rụng xuống đếm từng hoàng hôn. Ngậm ngùi bóng dáng cô...
|
vần thơ ai viết
Tác giả:
Vi Thông
Những vần thơ ai viết. Gợi nỗi đau âm thầm. Cuộc đời đâu dễ biết. Khúc thăng trầm trăm năm. Bờ môi phút lặng câm. Nói thay lời từ biệt. Một ánh nhìn tha thiết. Thơ giấu niềm xót xa. Có khi chợt nhớ ra. Thơ nhập...
|
vô tình ca
Tác giả:
Vi Thông
Nắng ở trên cao. Chợt sà xuống thấp. Nhẹ vương màu mắt. Ngỡ tình xôn xao. Con suối trong veo. Uốn chảy rì rào. Lượn qua khe đá. Vọng từng âm ba. . Đôi bướm mơ hoa. Chao cánh la đà. Ngàn thu lá úa. Mộng vàng...
|
viễn du
Tác giả:
Vi Thông
Đi vào rồi lại đi ra. Đi lên ,di xuống ,đi qua phận người. Đi,về bốn phía cuộc đời. Buồn,vui như gió bên trời vi vu. . Đi vào trong nỗi tương tư. Tưởng như quên lãng,tưởng như đợi chờ. Hoàng hôn bóng một con đò. Chở...
|
ước gì
Tác giả:
Vi Thông
Ước gì cho trái tim ta trẻ lại. Để vui đùa như em bé thơ ngây. Mãi quên đi những tháng năm vương vãi. Tuổi thanh xuân bao ảo vọng đọa đầy. . Ước gì ta hồn nhiên như nắng ấm. Xua mây mù,tan giông bão đêm qua. Tung...
|
tưởng rằng mình đã quên nhau
Tác giả:
Vi Thông
Ngày nào anh đến thăm em. Nhịp chân nhẹ bước bên thềm. Nắng chiều lao xao lối cỏ. Dạt dào tiếng ru dịu êm. Ngọt ngào ta nối vần thơ. Ghép câu hạnh phúc mong chờ. Tình yêu đong đầy cơn gió. Cánh diều bay vút trời mơ...
|
xin một lần quay lại
Tác giả:
Vi Thông
Tình xanh như dòng suối. Mãi đợi mưa trên ngàn. Trời hành cơn nắng hạn. Đã bặt nguồn mưa tuôn. Chỉ còn trơ nỗi buồn. Vu vơ niềm chờ đợi. Chỉ còn nghe tiếc nuối. Khi đời vuột mất nhau. Hạnh phúc và nỗi đau. Cho...
|
tưởng như
Tác giả:
Vi Thông
Lặng nghe mưa đổ trên nguồn. Dường như gió cuốn nỗi buồn đánh rơi. Cung trầm vẳng khúc xa xôi. Vọng đêm nguyệt tận nhớ lời chiêm bao. . Cả đời mỏi gối tìm nhau. Tưởng như quỵ ngã niềm đau kiếp người. Ngỡ ngàng chi...
|
tương tư
Tác giả:
Vi Thông
Thương mây…. Núi đứng ngàn năm. Nhớ đêm…. Trăng hẹn…đến rằm…trăng lên. Xa thuyền con nước chẳng yên. Hờn ghen sóng biển cuồng điên xô bờ. . Trăm năm tượng đá vẫn chờ. Rêu phong phủ kín nằm trơ khối sầu. Lá vàng rụng xuống...
|
vần thơ tôi
Tác giả:
Vi Thông
Vần thơ tôi lạc mất bóng thần linh. Chúa-Phật xưa ẩn mình trong sách vở. Ngọn nến khuya dáng hình tôi mờ tỏ. Rụng chân tường sầu loang lổ rêu phong! Bài thơ đêm viết vội dưới ánh trăng. Ôm gốc đa, chú Cuội ngóng chị...
|