dòng thơ chuyện tình gió mây
TÂM TÌNH MÂY GIÓ
Mây ơi! Nàng có thấy không
Dưới kia xanh biếc dòng sông lững lờ
Từng hồi lượn vỗ mạn bờ
Vài con cá lội, ngẩn ngơ bóng chiều
Vườn bên nắng tắt đìu hiu
Lang thang thỉnh thoảng ngọn khều tốc tung
Héo khô như thể lạnh lùng
Một đời đã hết thôi đành mặc bay
Nghẹn nhìn đau đớn sầu cây
Rũ cành héo hắt, lắt lay theo vờn
Nỉ non sầm uất khảy đờn
Âm vang rỉ rả, ngàn cơn não nề...
Gió ơi! Chàng nói nữa đi
Những gì chàng thấy, những gì chàng nghe
Để rồi những lúc canh khuya
Vòng xoay định mệnh chia lìa gió mây
Thiếp buồn, chạnh nhớ đến Ai
Tạm đành nén lại đợi ngày gặp nhau
Bởi trăng sáng rực đỉnh đầu
Tàn canh trăng cũng nhạt màu khuất xa
Phù vân biển sóng đó mà
Hợp tan, tan hợp chỉ là thoi đưa
Còn tiếng gọi thuở nghìn xưa
Cánh thuyền neo đậu chờ ta trở về...
Mây ơi! Hai tiếng Hiền Thê
Tặng em một quả tim thề của anh
Xá gì sẫm tối phủ màn
Vầng đông sẽ ló ửng quanh ánh hồng...
20/8/2019
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
GIÓ MÂY TAN HỢP
Thế là một kiếp phiêu bồng
Phù vân khoảnh khắc tầng không rã tàn
Chuỗi dài gắn bó thiếp chàng
Ngọt ngào, ấm áp giờ tan mất rồi...
Trăng treo mười sáu ngời ngời
Tròn xoe ánh mắt, bồi hồi tiễn đưa
Xám loang vỡ vụn dần xa
Từ từ manh mún, nhạt nhoà khung đêm
Cận kề quyện chặt thang thênh
Giờ đây gió cũng mông mênh ngất buồn
Đớn đau tự xé nát luồng
Rớt từng mảng nhỏ, loãng phương mịt mờ
Còn đâu giây phút lững lờ
Kẻ trôi chầm chậm, người thờ thẫn bay
Tâm đồng bậu bạn cùng Ai
Trải niềm tha thiết, vòng tay ái tình
Còn đâu dưới bóng lung linh
Lâng lâng xúc cảm, tặng nghìn dấu yêu
Ánh tia thêm điểm diễm kiều
Cho say ngắm nghía, cho nhiều luyến lưu...
Nay em về cõi sương mù
Anh thì cũng hết kiếp chu du ngàn
Duyên thắm đượm nở ngập tràn
Hứng vòng mệnh số, lỡ làng thiên cơ
Nhưng kia! Biển nước vật vờ
Ngàn năm vẫn chảy, vẫn chờ bốc hơi
Đôi ta hồn sẽ muôn đời
Cùng nhau sum họp đỉnh trời sớm hôm...
21/8/2019
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
TÌNH YÊU BẤT DIỆT
Nghìn năm vạn kỷ gió mây
Sắt son chung thủy tràn đầy mênh mông
Lúc cùng lơ lửng tầng không
Khi vào hun hút xa xăm cõi mờ,
Thương mây, gió chẳng hững hờ
Mãi luôn gắn bó thoảng đưa bốn mùa
Từ hừng đông tới hanh trưa
Đến hoàng hôn đổ, canh khuya, lụn tàn...
Mây say gió hú dặm ngàn
Du dương, êm ả, nhẹ nhàng kề bên
Sớm hôm vượt lướt thang thênh
Vui nhìn đây đó, bồng bềnh khắp phương
Và rồi hoa nở ngát hương
Đàn ngân réo rắt, vấn vương sợi tình
Đêm trăng ánh trải lung linh
Lâng lâng dào dạt, bóng hình quyện đôi
Đậm đà tha thiết đầy vơi
Khi giăng bát ngát, lúc rời non xanh
Sáng in vạt mỏng đầu gành
Chiều bầu man mát, mơ màng dìu tay...
Thế mà tạo vật an bày
Vòng xoay chuyển hóa, tụ dày hạt treo
Khiến cho lưu luyến ngàn yêu
Giờ đành nặng rớt, hai chiều biệt li
Gió đau da diết vỡ thề
Âm thầm va núi trọn bề rã tan
Mây xót xa cũng lệ hàng
Cúi nghiêng lặng lẽ nhểu dần cạn hơi
Vật vờ hồn phách lưng trời
Hẹn nguyền thiết thạch, ngậm ngùi nhớ nhung
Bao la vũ trụ khôn cùng
Tình yêu bất diệt vấn vương luân hồi.
6/9/2019
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
"Nỗi Niềm Lang Nương"
nhatlang.com
(Từ khóa)