vàng mộng ði xa
Tác giả:
NGUYÊN HOANG
Em nghiêng vai trút lá me, rơi bám áo. Một thời đi qua, từng buổi phải đến trường. Chữ sách vở, đã cùng sánh chân bước dạo, bút chì màu thường tô đậm, nét yêu thương. Con đường trắng dập dờn trôi, khua gót bước. Mây đi...
|
vết xước
Tác giả:
NGUYÊN HOANG
Anh tặng Em, đồng tiền xuân trên má! Cho Em dành, khâu vá vết xước mơ. Như dòng sông, chuyển phù sa đi mất. Ðể thuyền trăng, chở bóng ngược xuôi chờ. Ta cất dấu đáy dòng, mùa năm trước. Một vừng trăng, lóng lánh ngõ đi...
|
xin lại
Tác giả:
NGUYÊN HOANG
Ta xin gởi, theo sông lời than thở ! Đưa cho mây, trao chuyển vẫn mong chờ. Có cơn gió nào về, ôm ấp xoá? Lấy giùm tôi hết nhớ, giữ trong mơ. Nhắn nhủ gì? Lời văn tự qua thơ. Anh có phải, mang tâm hồn nghệ sĩ ?...
|
về đỉnh nhớ.
Tác giả:
NGUYÊN HOANG
Chiến mã hề, qua sông! Ta lại về trên dốc ngõ... Thềm xưa rêu giăng, đã phong tỏa lối về. Từ cõi hoang mê, một thời mộng mị, ta bỏ lại bên đời, chẳng muốn, cũng phải đi? Mơ ước cánh thiên di, quay lui tìm ảo...
|
tựa chờ
Tác giả:
NGUYÊN HOANG
Sáng nay góc phố dìu lâng bước! Dừng lại nhà ai? Tím khung trời. Bắt gặp chiếc hình, Anh lính chiến. Nụ cười, vẫn nở mãi trên môi. Hào hùng của mầu áo năm xưa! Chao đảo, hồn dưng chùng lịm xuống. Quê đó, còn người...
|