khi người về...
Khi người về...
là biển nhớ giấu trong miền tịch lặng
là đi, về thui thủi một mình em
và vầng trăng dường như khóc âm thầm
nên giấu mặt sau mây mù buổi tối
trong thinh không, người có nghe tiếng gọi
rất lẻ loi và thê thiết buồn tênh
của loài chim, khi gió đông chợt đến
nuối tiếc hoài mùa hạ cũ nồng hương
Thủy Trang