lặng thinh
Tác giả:
Đăng Sơn
Hình như người ta thiếu Thiếu không gian và thời gian Khi người ta yêu nhau Thử dễ dãi mà yêu nhau Qua bao cơn khó khăn mà yêu nhau Hình như bao lần ,đã hình như Như mưa trôi trên chiếc dù Như gió lao qua đầu ngõ Như ánh mắt...
|
từ một nỗi lặng thinh của bóng đêm
Tác giả:
Đăng Sơn
Có lẽ tôi sẽ nhớ em lắm ... Mỗi khi tôi một mình. Mỗi khi tôi lặng thinh. Tôi..và nỗi ngật ngưỡng với ly cà phê đắng. Tôi biết tôi sẽ nhớ nhung em. Ở tất cả những buổi chiều. Ở tất cả những điều. Có thể mang tên gọi của...
|
từ khúc
Tác giả:
Đăng Sơn
Khi mùa thu bắt đầu với màu trắng mù sương Là khi tôi nói tiếng xa rời em Những ngày cũ những yêu thương Cũng sẽ tan loãng Trong ly cà phê buổi sáng em đang uống Tan như viên đường Và nỗi yên lặng bình thường của nó Khi buổi...
|
đi tìm một lời hẹn không có thật
Tác giả:
Đăng Sơn
Lời hẹn nào như gió thoảng Đường tình nào hụt hẩng rơi Đến, cho người vui thoáng chốc Đi,cũng lấy theo những nụ cười Làm sao mà tin được ? Những điều hứa hẹn trước Chỉ lời nói sau cùng Rơi lại trên nẻo đường Ta lơ ngơ nhặt...
|
để tạm gọi là màu hạnh phúc
Tác giả:
Đăng Sơn
Để tạm gọi là màu hạnh phúc. Nếu em có dịp hỏi tôi : " Có bao nhiêu màu sắc trong cuộc đời ? Có bao nhiêu màu khi vui. Và sẽ màu sắc gì khi ta buồn ? Làm sao tôi trả lời được, em ? Khi em vui thì bầu trời tươi tắn...
|
để có thể vẽ về mưa
Tác giả:
Đăng Sơn
Tôi là người biết vẽ ( những nỗi buồn từ mưa ). Tôi dùng màu mắt em khi vẽ em. Vẽ em từ ngàn hạt mưa đã chia ra rất nhỏ. Vẽ khi ngồi ở quán,lẳng lặng nhìn em. Cả một góc phố màu hồng đông người. Cả cái quãng trường đông...
|
muộn
Tác giả:
Đăng Sơn
Em đến muộn. Buổi chiều đang ngái ngủ trong anh. Mưa thả hạt tình. Xanh xao bên khung cửa. Như kể chuyện chúng mình. Em đến muộn như vườn nở hoa muộn. Tia nắng chiều tắt ngúm. Trời thả giọt mưa rơi. Bên đời anh trống...
|
ở lại
Tác giả:
Đăng Sơn
Rồi ta biến mất. Ở giữa đời nhau. Rất buồn. Cũng rất vui ( cho dù là giả vờ vui ). Em sẽ cười khi thoáng nhìn em qua khung cửa kính. Tôi cũng tập tành lại tiếng cười. Như đứa trẻ chập chững tập đi,tập chạy. Tôi vừa...
|
khi không còn gì để nói với nhau
Tác giả:
Đăng Sơn
Khi không có gi để nói. Không còn gì để hỏi. Từ một niềm đau hóa đá. Buổi chiều lặng thằm trôi qua. Gió làm rụng rơi hoa. Giọt lệ nào sót sa. Chúng mình ,chợt thành kẻ xa lạ. Dửng dưng như kẻ qua đò. Ngoảnh mặt bỏ con...
|
facebook
Tác giả:
Đăng Sơn
Không hề có 500 hay 1000 người bạn ở Facebook. Không hề có 1000 mối tình trên thế giới ảo. Chỉ có một cuộc tình không trọn vẹn. Để nhớ nhung. Để biến mình thành dòng sông. Sông trôi ra biển. Sóng dồn cơn sóng. Những nỗi...
|