khi không còn gì để nói với nhau
Khi không có gi để nói
Không còn gì để hỏi
Từ một niềm đau hóa đá
Buổi chiều lặng thằm trôi qua
Gió làm rụng rơi hoa
Giọt lệ nào sót sa
Chúng mình ,chợt thành kẻ xa lạ
Dửng dưng như kẻ qua đò
Ngoảnh mặt bỏ con sông trên bờ đóng rong,đóng mục
Chúng mình quên nhịp tim đập trong lòng ngực
Trái tim mình thành đá cuội
Từ một lúc nào đó
Chốn cũ hay chốn mới
Cũng chỉ là những cái tên vô nghĩa
( Gọi cho có cái mà gọi
Như cái tên em ,tên tôi
Chỉ là tiếng hời trên bàn tiệc đời )
Ta quay lưng lại vơí nhau
Kệ mây bay trên đầu
Kệ cả những lời yêu thương vừa chưa kịp cũ
Tôi thấy thù ghét cả chính mình
Thay vì giận dỗi em
Trái tim em có những ngàn viên sỏi
Và em đã chia bớt qua tôi
Không muốn nhận cũng chẳng được
Thôi thì đã là như thế
Hai chúng ta - hai trái tim thành đá cuội
Ta khô hạn cả trong những ngày mưa rơi
Có buồn phiền bao chốc ,rồi cũng quen
Những cảm giác của tình yêu trở thành nỗi câm lặng
Đá cuội có bao giờ biết nói năng gì đâu - Em ?
đăng sơn.fr