người đi
Ngươì đi lá cũng buồn ủ rủ
Vạt nắng tình xưa phủ sương mù
Đám lá bảo nhau tương tư huh?
Gục đầu trong gió khóc tình thu.
Có phải vì ai vẫn còn thương
tìm nhau trong mộng trắng mù sương
Liểu rủ trang thề bên lối củ
Tạ từ lời nói vẫn còn vương
Mộng vẫn đong đầy như ánh trăng
Tình như sương khói phủ giăng giăng
Nhạt mờ hư aỏ đêm mộng mị
Ôm nổi sầu riêng chung gối chăn.