17 - lẽ sống
Tác giả:
Nguyễn Văn Thái
Giữa nhân gian khiêm nhường độ lượng
Mặt đất bằng cỏ dại sinh sôi
Tránh lợi danh thanh thản đời người
Sống nhân nghĩa gốc bền cõi tạm.
1970*
|
166 - ngày về thắp hương cha
Tác giả:
Nguyễn Văn Thái
Con từ Quảng Trị xa xôi. Nhuộm đường cát bụi về nơi cha nằm. Xa cha - bốn chín ngày tang. Rưng rưng con lạy, hai hàng lệ rơi. Chỉ còn dâng nén hương thôi. Còn đâu năm tháng cha ngồi bên con. Cha đi, đi mãi...mỏi...
|
167 - đời lính.
Tác giả:
Nguyễn Văn Thái
Bao vết buồn in dấu cô đơn. Chân dẫm nát chồng sách dầy quí giá. Chẳng còn gì …. Qua những miền xa lạ. Theo sau những binh đoàn. Làm những việc cỏn con. Ôi! Chuỗi ngày hoài phí. Ôi! Quãng đời buồn tẻ. Anh muốn truyền sang...
|
168 - chờ thư vợ
Tác giả:
Nguyễn Văn Thái
Anh vẫn tìm ngôi sao hôm và tượng thần Vệ nữ. Trên là trời rộng bao la, dưới đất mình anh. Như kẻ mồ côi lạc loài trong vũ trụ hoang vu. Ngày đến cô đơn, đêm về lạnh lẽo... Có phải những giận hờn, chia li dài mãi? (Mà...
|
169 - xa nhau
Tác giả:
Nguyễn Văn Thái
Anh đi ươm những mùa hoa trái
Giữ trọn tình ướp lại mãi sau
Ở cố hương ấp mùa hạnh phúc
Tình chung tím đượm khúc xa nhau.
Đất Lào 3 - 1975*
|
170 - buồn
Tác giả:
Nguyễn Văn Thái
Buồn lan đến những chiều man mác
Ở một con đường chốn cố hương
Ở rừng già, đồi hoang, con suối
Và ở lúc nào anh nhớ em.
Nha trang 5 - 1975*
|
171 - chân lý trong tình yêu
Tác giả:
Nguyễn Văn Thái
Những suy tưởng ngày xưa ... Ru nhủ hoài anh viết. Cho em và về anh. Về ngày mai hạnh phúc. Em nhỉ đã lâu rồi. Ông cha ta thường nói. Duyên số tại ông trời. Anh không tin là thế! Thực tại ngày hôm nay. Mình vui công...
|
172 - tình em giọt lệ em rơi
Tác giả:
Nguyễn Văn Thái
“... Yêu nhau trăm núi cũng trèo. Trăm sông cũng lội trăm đèo cũng qua”. Em đang làm đẹp câu ca. Lời nguyền son sắt thiết tha nghĩa tình. Sao yêu toả sáng lung linh. Sáng đường anh bước, vẹn tình quê hương. Xa em lòng...
|
1725 - lời đêm
Tác giả:
Nguyễn Văn Thái
Lạc dần vào cõi mung lung. Ì ùng sấm gợn não nùng đêm sương. Ngược sông hoài niệm dòng thương. Phù sa bao lớp … vấn vương lở bồi. Hiện về phảng phất hình hài. Thân, quen, máu mủ … trần ai đã từng. Nghĩ mình … lòng luống...
|
173 - vợ tôi và ngày mai
Tác giả:
Nguyễn Văn Thái
Mỗi lần xa là một lần anh nhớ. Buồn mênh mông u uất tận đáy lòng. Cuộc sống buồn trôi trong hiu quạnh. Nỗi nghèo luôn day dứt trong tâm. Anh chỉ còn em nguồn vui duy nhất. Đi bên anh quên nỗi sầu buồn. Giấu cô đơn về nơi...
|