182 - con ra đời
Tác giả:
Nguyễn Văn Thái
Con vừa mới ra đời. Mọi người ồ nhận xét. “Hệt như trong khuôn đúc. Thằng T. con đây rồi”! Người đầu tiên là bà. Mắng yêu thằng cháu nội:. - Mẹ cha thằng cu T. Chỉ được cái to mồm. Nằm trong tay nội nâng. Gian phòng...
|
183 - lại nói với con
Tác giả:
Nguyễn Văn Thái
Đi đi con vững niềm tin chiến thắng. Có cha đây người bạn chót trên đường! Mang hồn cha từ trong ước mộng. Sẽ hiện về muôn ánh hào quang! Tin yêu - con gánh vào cõi gian nan. Bầu máu nóng và cuộc đời cha sống! Ta yêu...
|
184 - tâm sự cùng con
Tác giả:
Nguyễn Văn Thái
Nỗi buồn của cha không phải thiếu tiền:. - Sức khoẻ là quí giá! Cái sợ của cha trên đời rất lạ:. - Vũng bùn tối tăm! Nỗi khổ của cha gấp bội nhân lên:. - Thời gian chết chóc! Cuộc đời cha mất hết:. - Sống trong dòng cỏn...
|
185 - tự do
Tác giả:
Nguyễn Văn Thái
Khung trời mở ta yêu say mộng mị
Vỗ cánh chim bằng bay khắp muôn nơi
Thỏa khát khao hạnh phúc dưới bầu trời
Trí khai sáng, ngôn từ trên cánh gió.
23 - 9 - 1976*
|
186 - khuyên cháu
Tác giả:
Nguyễn Văn Thái
Đón nhận mùa xuân cháu vững lòng. Mẹ - cha số kiếp phải long đong. Cái lo đầy ắp gian nhà nhỏ. Rộng mở tấm lòng đẹp sáng trong. Thoắt đã làm xong một phận đời. Đôi vai chưa hẳn đựơc yên, ngơi. Mùa xuân vẫy gọi, tình yêu...
|
187 - lời cuối cùng với mẹ
Tác giả:
Nguyễn Văn Thái
Mẹ nằm đây. Lần cuối. Con thắp nén nhang. Xin vĩnh biệt mẹ ơi! Từ hôm nay. Mọi nẻo đường đời. Bóng lẻ loi. Con tìm về bên mẹ! Thế là hết. Một đời trần thế! Tám hai năm trời. Chốc lát. Buồn, vui. Đằng đẵng một đời...
|
1855 - phút trầm tư
Tác giả:
Nguyễn Văn Thái
Khe đời - sum họp chia ly. Cơn mưa trút xuống vân vi biển sầu. Khói sương loang phủ bể dâu. Nhân sinh một vẻ bóng câu qua thời. Đằm trong hoài niệm sông vời. Bao thu lá rụng … chơi vơi cõi tình. Vọng về từ chốn không...
|
1853 - mùa thu đi xa
Tác giả:
Nguyễn Văn Thái
Em gánh nắng đưa mùa thu đi mãi. Tờ lịch nhà anh gày rụng mỗi ngày. Dẫu biết rằng rồi mùa đông sẽ đến. Man mác ru anh, em nói chia tay. Ngày gặp nhau - hai đứa trẻ thơ ngây. “Oằn tù tì …” vui “rủi - may”, “thua -...
|
1868 - dòng sông thơ
Tác giả:
Nguyễn Văn Thái
Dòng sông thơ gợn sóng. Vô thủy mạch đầu nguồn. Cô đơn con suối chảy. Xanh thắm một dòng tuôn. Lượn quanh như dải lụa. Bao thác với bao ghềnh. Ngậm ngùi con bãi nổi. Tiếc nuối thời lênh đênh. Trăng ngần lồng ánh...
|
1813 - xuân tình
Tác giả:
Nguyễn Văn Thái
Hát khúc tình xuân đẹp tuyệt vời. Môi cười thắm gọi chúa xuân ơi! Cầu vồng bảy sắc mơn man gió. Mở rộng vòng tay ánh mắt ngời. Trời xuân lộng gió cánh chim bằng. Suối bạc ngần trong tỏa ánh trăng. Giọt ngọc long lanh dâng...
|