Poem logo
Poem logo

187 - lời cuối cùng với mẹ

Tác giả: Nguyễn Văn Thái
Mẹ nằm đây
Lần cuối
Con thắp nén nhang
xin vĩnh biệt mẹ ơi!
Từ hôm nay
mọi nẻo đường đời
bóng lẻ loi
con tìm về bên mẹ!

Thế là hết
một đời trần thế!
Tám hai năm trời
chốc lát
buồn, vui
Đằng đẵng một đời bao nỗi truân chuyên...
Mong mẹ yên
giấc ngàn thu thanh thản!

Chỉ bây giờ và ngày mai còn mẹ
Rồi chỉ hình hài vương vấn
hư vô
Biết sao hỡi
số phận
mẹ ơi !
Lòng rối bời, đau thương da diết

Mẹ ngủ yên giấc nghìn thu mẹ nhé!
Mai ….
cùng mọi người con tiễn mẹ nơi xa
Cháu con về quanh mẹ
thắp tuần nhang
khấn vong linh
mẹ về tịnh độ

Ngày mai nhà chùa tụng kinh niệm phật
Hội người già đến chia sẻ nỗi buồn đau
Bà con đến viếng thăm lần cuối
Đội kèn tang…
xua nỗi vắng lòng người

Mẹ đã đi rồi!
Không phải
vẫn nằm đây
Ngày kia mới xa vời cách biệt
Một mình mẹ trong lòng đất lạnh
Ôi đất trời!
Sao lại thế này chăng!

Mẹ nằm bình yên, bao thổn thức lòng con
Đôi chiếc đũa bông, lồng cơm, quả trứng
Ba nén nhang thơm
lụi dần
khói ngát
Mẹ xa cõi trần
về cõi hư vô...

Trước quan tài con từng bước đón đưa
Dằn bước chân con lùi theo nỗi nhớ
Ôm chặt bụng nén nỗi đau - đời mẹ
Đón mẹ dần tới cái đích xa xăm...!

Ôi đây rồi !
Chốn ấy sẽ ngàn năm
Mẹ yên nghỉ từ đây và vĩnh viễn
Con lạy mẹ
Con xin vĩnh biệt!
Trở về đời với tê tái đau thương

Nước mắt cạn rồi …
con khóc trong tim
ngậm ngùi
nhớ
tìm về bên mẹ
Ở nơi ấy mẹ bình tâm yên nghỉ
Cho những dòng đời yên ả trôi xuôi

Con … xin … lạy … mẹ
lần … cuối … mẹ …. ơi ….!
Mẹ ở đây … con …. về … mẹ …nhé
Cho …. bớt đau … sầu … đời con. …


Trước linh cữu Mẹ ngày 14 - 9 - 1991*

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm