40 - về quê hương
Tác giả:
Nguyễn Văn Thái
Tôi đã về sau những ngày mưa nắng. Với đồng xanh thỏa nỗi khát tâm hồn. Với cuộc sống đã qua nhiều trăn trở. Bên người thân thương lắm đời tôi. Tôi về đây với bao điều thi vị. Diều vi vu mây rỡn gió mênh mang. Không thể...
|
400 - tự kể
Tác giả:
Nguyễn Văn Thái
Ơn gió lành đưa tôi về nơi cũ. Mộc mạc tâm hồn vui chốn nhân gian. An nhàn trí bình tâm trên trang sách. Sinh những bài thơ chiêm nghiệm cuộc đời. Đặc quánh trong tôi chất xám con người. Tôi nung nấu luyện tôi từng ngày...
|
401 - kỷ niệm xưa
Tác giả:
Nguyễn Văn Thái
Em dạo chơi trên miền xa xưa ấy. Đà Lạt ngày nào còn bước bên nhau ... Nghe tiếng em ... chiều buông sương tím. Nhớ cuộc tình xưa da diết nao lòng. Đà Lạt em vui một mình phố vắng. Có còn nghe tiếng hát biển tình xưa...
|
402 - khóc người em rể
Tác giả:
Nguyễn Văn Thái
Đêm lặng …. Trán đè tay nhớ người em vừa mất. Ba mươi năm ...ba mươi năm ... Nên tình nghĩa anh em. Nước mắt rơi tràn, nấc nghẹn từ đáy thẳm con tim. Ôi cay đắng cuộc đời. Đau thương sầu thăm thẳm! Chú đi! Chú đi về cõi...
|
403 - không đề
Tác giả:
Nguyễn Văn Thái
Thu về vườn cúc bỏ hoang
Lá xanh úa rụng, hoa vàng héo hon
Bướm bay lối cũ nhụy mòm
Ta về với mảnh thu còm lẻ thu.
10 - 2006*
|
404 - xuân đinh hợi
Tác giả:
Nguyễn Văn Thái
Đinh Hợi thắm cây đào đón tết. Đào xuân tươi thay quất sum vầy. Năm đứa con một về ấm tổ. Cũng tròn đầy vui tết xuân qua. Vơi nỗi vắng ông lên với cháu. Các con thôi nỗi nhớ ông bà. Năm cũ qua, đón năm mới tới. Trọn niềm...
|
405 - năm bính tuất
Tác giả:
Nguyễn Văn Thái
Năm Bính Tuất nặng nề trôi ... đi. Tâm lòng buồn âm thầm suy nghĩ. Nơi thờ cúng đảo điên ngày cuối? Nguồn cội này tan nát khói mây? Gieo trồng cây ăn quả từ cây. Đời vẫn dặn nhưng người bỏ mặc. Bệnh trần thế: Đồng tiền...
|
406 - cháu ra đời
Tác giả:
Nguyễn Văn Thái
Cháu là thứ ra đời. Ông lần nữa lên chức. Bà lần nữa thử tay. Cả nhà ta vui thay! Ở quê gửi cái thơm. Vầng trán cao, quí cháu. Nhờ áng mây xanh thắm. Ẵm cháu yêu trong...
|
407 - cháu đích tôn
Tác giả:
Nguyễn Văn Thái
Ba hai năm rồi ông bà sống bên nhau
Trái gió giở trời, xoay vần mưa nắng
Chẳng gì khiến được bà xa vắng
Chỉ cháu yêu ông mới sống một mình.
20 - 5 - 2007*
|
408 - bà đi chăm cháu
Tác giả:
Nguyễn Văn Thái
Bà đi nựng cháu nơi xa. Gian nhà tôi, bóng vào ra thương mình. Xoa cho tròn mọng chữ tình. Khi bà xa vắng, bóng quỳnh tôi mong. Ngày buồn gắng bữa cơm xong. Một thân thui thủi nỗi lòng hắt hiu. Hoàng hôn lặng lẽ qua...
|