408 - bà đi chăm cháu
Bà đi nựng cháu nơi xa
Gian nhà tôi, bóng vào ra thương mình
Xoa cho tròn mọng chữ tình
Khi bà xa vắng, bóng quỳnh tôi mong
Ngày buồn gắng bữa cơm xong
Một thân thui thủi nỗi lòng hắt hiu
Hoàng hôn lặng lẽ qua chiều
Còng queo vò võ quạnh thiu đêm trường
Bà đi ươm trái yêu thương
Tôi se cho lẽ vô thường yên vui
Nghĩa tình nặng gánh đường đời
Theo dòng sông chảy thuyền xuôi yên bình.
6 - 2007*