tống biệt
Một bước đường thôi một biển khơi
Trời cao non nước mấy chi đời
Sông sâu bể khổ khôn càn nỗi
Ngước mắt nhìn thu lắng những lời…
Khuya thiếu ánh trăng sương khói đợi
Nghe đêm gió lạnh ướt chân người
Có bờ phấn nhuỵ làn da trắng
Lặng dưới trời đông đến rã rời
Bài này đã được xem 210 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|