một đêm ta ngồi
Ta ngồi chờ nước lên
Lênh đênh nhìn thân phận
Ta ngồi trên phần mộ
Chôn ấu thơ thiên tài
Ngày mai còn chưa sáng
Đã bảng lãng hoàng hôn
Tay chôn mầm gieo hạt
Hạt nguyện xuống tuyền đài
Ngày qua chiều cũng qua
Lá hoa cùng phai sắc
Đời tắt nắng mùa xuân
Truân chuyên chiếc yếm đào
Hoa bao nhiêu một cánh
Sao quá nhiều lái buôn ?
Ta ngồi nhìn bóng ta
Khoảng mờ đen tăm tối
Ta ngồi nhìn bóng tối
Đen dần thành bóng ta
Bình minh gà không gáy
Ngày chạng vạng âm u
Trăm năm dù chưa trải
Đã bãi hoải chán chường
Buồn vương theo nhau mẹ
Trẻ khốn khó vào mùa
Lúa vài cây ngậm sữa
Đã oằn hạn, sâu, rầy
Buồm gẫy tự mờ sương
Thuyền không ra cửa biển
Thân cây đành nhớ Đất
Vật vờ theo rong rêu.