dư âm
Dư âm
Hoàng hạc nhất khứ bất phục phản Bạch vân thiên tải không du du Thôi Hiệu
Dư âm đã lỡ cung đàn
Tình ca muôn thuở cũng đành lỡ tay
Điệu buồn hòa nhịp gío lay
Tiếng chân đồng vọng hương cay ngần ngần
Người đi bãng lãng tơ trùng
Oan khiên trăm nẻo trùng phùng vô phương
Vó mòn khấp khểnh dặm trường
Đôi bờ nhật nguyệt bóng sương ngã mù
Tầm xuân một nụ phù du
Thuyền xa bến nhớ sóng mù âm ba
Cánh xa lãng đãng la đà
Tăm tăm bọt cá vỡ oà hư không
Bơ vơ một thuở theo chồng
Men say kẻ ở tiễn nồng dặm băng
Bãi hoang gío lộng ngút ngàn
Chim bay còn nhớ địa đàng dấu chân?
Dư âm đàn lỡ cung ngang
Tình ca muôn thuở cũng đành điệu đơn
Mưa rơi hòa khúc nhạc buồn
Cánh xa đồng vọng sầu tuôn ngần ngần
Vũ Quyên