anh giữ cho em
ANH GIỮ CHO EM
Anh giữ cho em màu nắng sân trường
Ngày ra đi quên mang vai gầy guộc
Màu nắng mộc mạc, đơn sơ, quen thuộc
Tinh nghịch, hồn nhiên, trêu chọc hôm nào ?
Nắng ôm hôn hàng cây tuổi chiêm bao
Nhánh rung rinh vọng âm xao xác lá
Rời rạc vòng tay, bâng khuâng cuối hạ
Giọng cười thầm đau đẫm nét u buồn
Anh giữ cho em màu nắng hoàng hôn
Cọng cỏ úa ôm một mùa dĩ vãng
Bóng áo dài thả trôi mùa duyên dáng
Suối tóc mơ màng rẽ nhánh chia tay
Xa nhau nhẩm tính ngày một, ngày hai...
Cát bụi cuộc đời vờn bay trước mặt
Ngồn ngộn nguồn vui, tự nhiên đánh mất
Bâng khuâng chữ ngờ, một thuở bâng khuâng
Anh giữ cho em màu nắng góc sân
Những hẹn hò đã bắt đầu xếp lại
Trang tiểu thuyết viết cho người ở lại
Đoạn văn buồn một thế kỉ chưa nguôi
Nghĩ về em cảm xúc vương ngậm ngùi
Thời gian lặng lẽ cúi đầu đếm bước
Mười năm sau vết thương còn trầy xước
Những cuồng quay bỗng gió thổi mịt mờ
Ngày 2/3/2024
Thiên Ân ( Bình Dương )
Bài này đã được xem 173 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|