chênh vênh bến thuyền
CHÊNH VÊNH BẾN THUYỀN
Những chiếc thuyền ngày tháng vẫn ra khơi
Tình đã chìm sâu vào lòng đáy biển
Viên đá cuội khóc hờn nghìn câu chuyện
Từ cổ đến kim đay nghiến tâm hồn
Em nhặt trái sầu, đôi cánh cô đơn
Dấu chân lạc loài giẫm mòn kỉ niệm
Tự hỏi cát đau bến bờ xao xuyến
Níu bóng đời nhau mấy thuở bạc đầu ?
Thời gian chôn vùi mất dấu về đâu?
Biển giận dữ đánh tan muôn khát vọng
Em của lòng anh, một thời bé bỏng
Say sóng muôn đời hóa kiếp hư vô
Em nỡ nào bước ra khỏi trang thơ ?
Những ngôn từ bỗng lặng câm như hến
Chênh vênh con thuyền , rã rời cập bến
Cơn bão lòng xô đẩy giấc mơ hoa
Biển mênh mông thuở ấy rất thật thà
Ai hiểu hết cuộc đời ai hiểu hết?
Ta gánh cuộc tình mồ hôi, mỏi mêt
Ơi nhân tình tựa chiếc bóng hoàng hôn !
Ngày 7/4/2024
Thiên Ân ( Bình Dương )
Bài này đã được xem 227 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|