Poem logo
Poem logo

mẹ giản dị của con

Tác giả: Phong Khiêm Tốn
Sau năm dài con trở về thăm Mẹ
Dáng Mẹ gầy chiếc áo cũ thân thương
Nắng sớm, sương khuya làm Mẹ phai màu tóc
Trằn trọc nhiều đêm tĩnh lặng những lo âu
Dặn dò con nhớ phải luôn Nguyện cầu

Khi xa con mẹ dấu niềm thương nhớ
"Mẹ vẫn bình an mẹ vẫn khỏe đừng lo"
Nhưng hôm nay con về giữa vòng tay Mẹ
nói con trai đã lớn lên nhiều...

Ồ! không phải đâu, không phải con lớn đâu
Vì Mẹ già đi dáng mẹ gầy nhỏ lại
Bàn tay gầy đen đủi và nhăn nheo
Nhưng tình Mẹ vẫn ngàn ngàn hơi ấm
Tận mãi trùng xa con vẫn sẽ nhận ra.

Nhìn tóc Mẹ nửa muốn níu thời gian
Để sợi đen thôi xin ngưng màu bạc
nửa muốn thời gian siết chảy tựa thác cao
Để lớn khôn nhanh như Thánh Gióng năm nào.

Được chở che nâng và nâng niu săn sóc
Bù đâp đổi những năm dài tuổi nhọc
Con nhớ Mẹ chạng vạng chiều xa xứ.
Con nguyện cầu xin cùng Chúa đêm khuya.

Giữ giùm con kho báu tình yêu đó
Là ánh mắt Mẹ là bàn tay Mẹ
Là trái tim yêu sưởi ấm cuộc đời..
Nếu có thể con xin được đánh đổi :
Trọn cả đời con để Mẹ được Bình an.
[ nhớ Mẹ nhiều, Mẹ giản dị của con]

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm