nhớ...quên...
Chỉ là chút niềm riêng ai xót lại
Phía cuối chiều tắt nắng của hôm qua
Anh đã nhặt để đêm về vẽ lại
Bóng hình ai khi bóng xế tuổi già
Mà đời đó như thể lời hẹn ước
Buổi trùng lai ở một thế giới nào
Không quá khứ cũng không là thực tại
Cũng không là một thoáng những mai sau
Em ở đó với cuộc đời ở đó
Anh ra đi mang từng ký ức đi
Hội ngộ đó để rồi ngăn cách đó
Em ơi em...đời có trả được gì
Rồi sẽ hết những năm sầu, tháng nhớ
Thời gian đi mang tuổi ấy ra đi
Từng hẹn ước cũng quên lời đã ngỏ
Trăm năm mang từng nỗi nhớ thầm thì
Một sớm nọ em hồn nhiên thức giấc
Ngước nhìn anh ở một thế giới nào
Em chợt thấy màu sương pha mái tóc
Như có lần chợt nhớ ...đã quên nhau...
Bài này đã được xem 126 lần
|
Người đăng:
|
Thế Huy
|
|
|