một thuở ghét thương
MỘT THUỞ GHÉT THƯƠNG
Thương ta rồi lại ghét ta
Ngẫm cười thân phận lệ sa nghìn dòng
Đêm sầu níu bóng hư không
Vầng trăng tròn, khuyết má hồng đánh rơi
Nụ hôn cháy đỏ đôi môi
Em tung đôi cánh phương trời về đâu ?
Rơi chùm bạc bẽo mai sau
Đời tôi đá cuội ngậm sầu thở than
Tự nhiên, lá ngọc cành vàng
Đôi tay rón rén dạo đàn tri âm
Bên nhau hồn mọc lá mầm
Trong veo, mạch suối nước ngầm, trong veo
Đời còn nặng nợ gieo neo
Đồi thơ một thuở leo trèo hái mơ
Bây giờ xa cách mịt mờ
Rèm mi ươn ướt trang thơ hôm nào ?
Thương ta quý mến biết bao
Nuông chiều sớm tối hái sao bầu trời
Của ngon, vật lạ ngập môi
Đâu cần vay trả, ru hời tháng năm
Giận hờn từ thuở búng cằm
Đôi khi buông tiếng cà lăm ...ngập ngừng
Giã từ mặc cảm dửng dưng
Ngựa non háu đá đâu dừng cuộc chơi
Thương ta vui sướng nhất đời
Từ A đến Z , gọi mời hiến dâng
Ngẩn ngơ, đội nón phong trần
Ông Trời chưa hiểu, tim lăn đường mòn
Ngày 13/7/2024
Thiên Ân ( Bình Dương )
Bài này đã được xem 164 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|