xin trả cho người
XIN TRẢ CHO NGƯỜI
Xin trả cho người một vùng quá khứ
Tiếng chim kêu xao xác đến vô bờ
Vườn ong bướm thôi không còn tình tự
Đóa hoa gầy nhếch nhác một nhánh thơ
Xin trả cho người đôi môi nứt nẻ
Cánh đồng hoang cỏ dại mọc bâng quơ
Sợi nhớ đong đưa lưỡi dao ai chẻ ?
Mười năm sau ta vẫn mãi dại khờ
Xin trả cho người dòng sông bồi, lở ...
Kiếp tha phương quên lãng chẳng trở về
Đám lục bình về đâu, câu than thở ?
Thăm thẳm khói sương gánh nặng tình quê
Xin trả cho người trắng đêm không ngủ
Vầng trăng khuyết tròn tuyệt thực ốm đau
Kỉ niệm ăn sâu, cất vào ngăn tủ
Lốm đốm ngày xanh, loang lổ sắc màu
Xin trả cho người nắng mưa một thuở
Đôi hài xưa, chưa thoát kiếp bùn lầy
Kỉ vật trao nhau, trôi mau vụn vỡ
Uống cạn môi hồng thế kỉ bỗng say
Xin trả cho người rưng rưng giọt lệ
Nước chảy, đá mòn , rụng cánh chim bay
Thân phận hẩm hiu, chiều sâu dâu bể
Hoàng hôn buông tà áo thuở phơi bày
Ngày 16/7/2024
Thiên Ân ( Bình Dương )
Bài này đã được xem 124 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|