tự sự
Ở cái tuổi chưa già- không trẻ
Nửa cuộc đời làm mẹ đơn thân
Trải qua một kiếp phong trần
Đắng cay bất hạnh cũng cân tuổi đời
Bao cực khổ cứ vơi rồi đẫy
Ước xế chiều sẽ thấy niềm vui
Bao năm xa xứ ngậm ngùi
Cô đơn vò võ lui thui một mình
Năm lăm tuổi nhục vinh từng trải*
Số phận mà đành phải chịu thôi
Sông kia bên lở bên bồi
Mình tôi cam cảnh phận côi bẽ bàng
Mấy lần định sang ngang lối rẽ
Nhưng thương đàn con trẻ lại thôi
Mồ côi không có bố rồi
Chỉ còn có mẹ nhưng thời* ở xa
Rồi tặc lưỡi nên thà ở vậy
Bỏ con mình ta thấy tim đau
Thế nên chẳng nghĩ qua cầu*
Nuôi con ăn học trọn câu đạo đời
Năm sáu tuổi tới nơi rồi nạ
Gian truân và vất vả đã qua
Giờ đây thanh thản tuổi già
Việc nhà làm bạn để ta đỡ buồn..