ngón tay
ngón tay búp măng
cắm hoa cúc vàng
vẳng đâu tiếng hát
ơi chiều thu sang
tôi xa ngàn dặm
phố xưa, bóng nàng
theo dòng nước lũ
đẫm từng cơn đau ...
guốc khua tiếng rụng
sầu rơi nắng vàng
ơi tình chợt vắng
đâu sợi tơ vương ?
ngón tay búp măng
khép che mắt biếc
anh nhìn không thấy
những lời thơ ngoan
em nhìn không thấy
từng giây mơ tà