Poem logo
Poem logo
Tác giả: Đặng Ngọc Ngận
Tác phẩm: Tổng số có 181 tác phẩm.
Sắp xếp:
 
tình mẹ…
Tác giả:  Đặng Ngọc Ngận

Đem hạnh phúc để gieo mầm trỗi dậy Đem thời gian để hóa thân con Đem nắng mênh mang để hợp vuông tròn Đem tình mẹ để nâng con khôn lớn mãi

tơ....
Tác giả:  Đặng Ngọc Ngận

Sợi tơ cuống quýt. Vướng một góc chân. Và vướng cả một con đường. Vắng em. Anh lạc loài. Thơ thẩn. Anh sầu - khóc - nỉ - non. Không phải vì men rượu đắng –mà - do – hương – tình – ngọt. Phút chốc mù lòa đôi - mắt – trái...

tình khúc cuối … cho anh…
Tác giả:  Đặng Ngọc Ngận

I. Nụ cười của anh – người em mong nhớ. Làm nghiêng tâm hồn – em trăn trở ưu tư. Màu thời gian – lặng lẽ ậm ừ. Đã vùi giấu – tình em – lẽ đời cay nghiệt. II. Viên phấn – bảng đen như ngăn cách tim mình. Em nhìn anh - cười...

tình khúc...cho mưa... ...
Tác giả:  Đặng Ngọc Ngận

I. Mưa nhớp nháp. Vệ đường xưa cũ. Đêm em về lạc bước không anh. Đêm em về đôi vai áo mỏng manh. Mưa dìu dịu ... em lạc vào nỗi nhớ. Anh đâu đây... vẫn còn hơi thở. Và đâu đây hiên vắng ...ngày xưa. Em đi về ... ngước mắt...

tình tự - đàn ông
Tác giả:  Đặng Ngọc Ngận

... I. Đừng như thế. Khe khẽ thôi anh ạ. Bờ vai em nhỏ bé đến tinh tươm. Đôi mắt em như là giọt hạt cườm. Bao hờn giận nước trời đong vào đấy. Bàn tay anh hãy nhẹ nhàng - vơi tục lụy. Đừng để em phải khóc - trên...

van anh đấy
Tác giả:  Đặng Ngọc Ngận

Van anh đấy. Đừng nói yêu em nữa. Đừng vội vàng phe phẩy cái nhớ mong. Van anh đừng... nói nếu đến mùa đông. Ngọn lửa ấm chính là anh lấp lánh. Em van anh đừng bảo trong giá lạnh. Sẽ không là gì nếu anh có tình em. Và van...

tôi...
Tác giả:  Đặng Ngọc Ngận

Tôi. Chỉ tôi không một người nào giống. Là riêng tôi. Là duy nhất giữa cuộc đời. Tôi. Dù thế bước đi trong dịu vợi. Như ngọn “cỏ ngông nghênh” lăn trên những cát vàng. Dù cháy bỏng. Dù cát kia dậy sóng. Dù có bao la. Vẫn...

tự nhiên muốn khóc thật to
Tác giả:  Đặng Ngọc Ngận

Tự nhiên muốn khóc thật to. Để mình thấy không còn gì lo sợ nữa. Tự nhiên thèm ánh nhìn bên bếp lửa. Độ giao thừa về nhà ai đốt vi vu. Tự nhiên thèm âm ỉ cái mùa thu. Chầm chậm ướt bên chút gió gầy vội vã. Dòng người xuyến...

tuổi hai mươi
Tác giả:  Đặng Ngọc Ngận

Tuổi hai mươi. Lá tơ chồi ướp nhụy. Nhẹ nhàng hương lan tỏa ngân nga. Tuổi hai mươi trăng lõa thể… ngọc ngà. Như nét sắc trong cành dao ôm bóng quỳnh nghiêng ngả. …. Tuổi hai mươi. Màu thời gian yêu quá. Ai thẹn thùng...

vắng...
Tác giả:  Đặng Ngọc Ngận

Anh vừa cuộn tròn nỗi nhớ. Lăn vào không gian để khỏa lấp em? Cái nỗi nhớ mà - anh bảo gọi - chẳng có tên. Vừa lạnh lẽo vừa lạ lùng - cười đấy. Con người ta bao giờ - hình như cũng vậy. Cái thật đến đắng lòng - lại vẫn bảo...

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm