sống..?!
Tác giả:
Đặng Ngọc Ngận
Mỗi cuộc đời là mỗi một linh hồn. Nhớ cũng khóc và thương cũng khóc. Nhành hoa hồng không tự nhiên gai góc. Mà những cánh gai kia từ đau khổ tạo nên. Mỗi cuộc đời cần có khoảng bình yên. Vì tất cả đều mang trong mình sức...
|
sài gòn em ơi
Tác giả:
Đặng Ngọc Ngận
Anh yêu em lắm lắm
Này mắt mi môi sẽ mãi chẳng phôi pha
Này ánh đèn đủ màu như bắt nhịp tình ta
Môi khẽ cựa cho tâm hồn ấm nóng
Gió của Sài thành cứ nhởn nhơ lồng lộng
Trêu vui và không giữ kẻ bao giờ
|
sáng nay em thức dậy
Tác giả:
Đặng Ngọc Ngận
... Bắt gặp nắng vàng thẹn thùng trang điểm sau gương. Và bắt gặp một chiếc lá đáng thương. Vừa mới lạc cội cành rớt vội. Lá tình si ơi chờ với. Tớ sẽ chỉ đường cho cậu ... yêu thương. Còn gương ơi đừng xoay ngược trong...
|
sao lại gọi là không cảm xúc
Tác giả:
Đặng Ngọc Ngận
Sao lại gọi là không cảm xúc. Khi yêu thương có vẻ sẽ tốt hơn. Hay là em đang còn những giận hờn. Nên cố dặn ...để mình không xúc cảm. Nhưng em ạ..trên dòng đời ảm đạm. Đừng ngây thơ để cảm xúc trôi đi. Nếu như em đang buồn...
|
ta đi về đâu khi chết...?
Tác giả:
Đặng Ngọc Ngận
... (Viết theo đơn đặt hàng từ cuộc sống cho Anh ... Cuộc đời cũng như sân khấu, mỗi người sống trên đời chính là một vai diễn, khi diễn xong chúng ta phải lùi vào sân khấu, cứ thế diễn viên khác lại kế tục...giữa cuộc...
|
tại mưa mùa này…hay tại xa anh…?!
Tác giả:
Đặng Ngọc Ngận
...Viết theo đơn đặt hàng của người ở nơi đầu nỗi nhớ…. ... Mưa từng nốt… vi vu… vào… khung cửa. Mặt kính buồn… cười cợt giữa… không trung. Bên góc phòng… ngay cạnh… nỗi nhớ nhung. Ngày tháng cũ… em quên… buồn khép lại. Màu...
|
tản mạn sài thành
Tác giả:
Đặng Ngọc Ngận
Buổi sáng trong lòng Sài Gòn. Quen thuộc đến thật ngẩn ngơ. Đèn màu âm vang chộn rộn. Người ta tất bật xô bồ. . Buổi sáng trong lòng thành phố. Nghẹn ngào người lái xích lô. Tiếng rao vệ đường bươn chải. Mời ăn chiếc bánh...
|
tại sao không nói...
Tác giả:
Đặng Ngọc Ngận
Sao không nói với nhau. Những điều yêu thương mỗi ngày gặp gỡ. Không như là hơi thở. Tôn trọng và bao dung. Sao không như mùa xuân. Giữa mùa đông ấm áp. Những lời như mật ngọt. Từ trái tim của mình. Cứ giấu đi lặng...
|
tặng me xuân đài của con
Tác giả:
Đặng Ngọc Ngận
Có mấy lần ta gặp gỡ được nhau. Và hạnh phúc dịu dàng nơi khoé mắt. Được mấy lần người ta thương gặp mặt. Thoã nỗi niềm mong nhớ quá xa xôi. Để đi tìm mình trong cõi đơn côi. Không lạnh lẽo giữa dòng đời trống vắng. Có mấy...
|
sài gòn
Tác giả:
Đặng Ngọc Ngận
Có những mùa Sài gòn chỉ mưa thôi. Cho nỗi nhớ cũng ướt nghiêng nỗi nhớ. Cho cánh hoa tàn ngay cả khi chưa nở. Cho người qua chẳng kịp nói điều gì. Sài gòn là trời di li. Bụi đường không vương lữ khách. Tiếng mưa ngoài hiên...
|