quê me...
Tác giả:
Đặng Ngọc Ngận
Quê mẹ có những cánh đồng bạt ngàn hoa dại. Buổi sớm tràn về sáng lấp lánh hàng cau. Gió mùa hè sóng sánh những bông lau. Hương lý quyện ngạt ngào, tàu lá miệt. Bông hoa quế tỏa hương thầm tinh khiết. Chùm hoa nhài vẫn e...
|
nỗi nhớ tượng hình...
Tác giả:
Đặng Ngọc Ngận
Mùa thu về có nắng vàng. …thoi thóp nhớ. Có tình yêu em. … trong hơi thở hanh hao. Có dòng sông… len nhẹ dưới cánh rào. Và bên ấy … có những tháng ngày… tỏa hương… thơm ngát. Mùa thu về em nghe trời… góp hạt. Gió vi vu… gọi...
|
nhớ trường
Tác giả:
Đặng Ngọc Ngận
Cũng lâu rồi, em chẳng ghé thăm cô. Em hẹn Trường Chinh năm sau…. Mùa bồ hòn, mùa bách hợp. Có lẽ chiều nay cô vẫn còn đứng lớp. Vẫn một vườn trăng, khát vọng đê mê. Đã lâu rồi em chưa kịp về quê. Em hẹn mãi và em lần lữa...
|
nỗi nhớ mùa đông
Tác giả:
Đặng Ngọc Ngận
.... Mùa đông lạnh tay trong tay nghe ấm. Mùa đông mơ hoang trên đồng thảo non tơ. Cái mùa đông anh - em vẫn giả vờ. Trong đáy mắt - ta nói cười hạnh phúc. Ôi tình yêu lặng thầm ...trong tù ngục. Nỗi khát khao đã cháy hết...
|
nồng...
Tác giả:
Đặng Ngọc Ngận
(Viết theo đơn đặt hàng của người vừa mới đi đã nhớ ... ở một vùng trời yên ả...chẳng Hồ Gươm...). ... Gió phả vào hồn tôi. Lặng ngắt. Một góc trời. Không Hồ Gươm. Cũng bóng chiều nghiêng ngả. …hanh hao. Nghe từ xa mùi hoa...
|
quên & nhớ ...
Tác giả:
Đặng Ngọc Ngận
Em đã quên mình.... đi vào trong hoang vắng. Hòa bên không gian... nghe tiếng thở đêm. Cái màu mênh mang như huyết quản của em. Nó ấm áp nhưng mà ưu sầu quá. Chiều em về nơi đầy hoa anh ạ. Hơi bẽ bàng vì em đã vắng...
|
rơi - giữa - chốn - không - người...
Tác giả:
Đặng Ngọc Ngận
***. Lạnh- em nghe chông chênh và rạo rực. Những xung năng quạnh quẽ trơ dần theo năm tháng thời gian. Đêm - em nghe như những giọt gió vàng. Sóng sánh rơi một cách quê mùa thô kệch. Đôi mắt gầy đong ánh nhìn ngờ nghịch. Âm...
|
nhớ về hà nội
Tác giả:
Đặng Ngọc Ngận
Hôm nay là một ngày dài em nhỉ. Có những chuyện vui để viết một nỗi buồn. Anh chợt nhớ về một ngày Hà Nội. Nắng trở gầy và chốc chốc mong manh. Mấy mảnh cỏ tươi vàng chói một góc tường. Vài tiếng gióng... hàng rong reo vang...
|
rồi sẽ có một ngày...
Tác giả:
Đặng Ngọc Ngận
Mấy hôm nay trời mưa rả rích. Những nhánh hoa tươi ngã rạp xuống mặt đường. Đời đâu dài mà sao chẳng yêu thương. Quên sinh mệnh như phù du cánh mỏng. Giữa không gian bao la người ta thường lạc lõng. Cần kẻ dắt dìu ủ ấm một...
|
nhớ về cô giáo...
Tác giả:
Đặng Ngọc Ngận
Mình có một thói quen. Là nhớ kỹ từng chi tiết nhỏ. Nhớ đến mức có thể ngồi nức nở. Một tuổi thơ ngày bé đến bây giờ. Có một người mình vẫn nhớ trong mơ. Mười mấy năm trời chưa về thăm cho bớt thèm nỗi nhớ. Cô giáo mình ngày...
|